https://www.worldatlas.com/articles/what-is-the-age-of-consent-in-japan.html

Không biết từ lúc nào mà cái hứng thú này nó xuất hiện khắp tất cả mọi quốc gia trên thế giới, người đàn ông chỉ có một vợ hay còn gọi là hôn nhân một vợ một chồng bình đẳng nó đã là chuyện cũ của cái thời văn hóa hội nhập, dường như giới trẻ đã bỏ ngoài tai với những câu răn dạy của các bậc sinh thành hay muốn chứng tỏ rằng mình chính là những người đàn ông thực thụ. Chưa có một luận điểm nào cho rằng, mại dâm là hợp pháp ở Nhật Bản, một sự ngộ nhận đáng tiếc cho những người chưa biết gì về Nhật Bản.

“Ấy ấy……..” là câu viện dẫn của nhiều người khi bị bắt đến đồn cảnh sát ở các nước như Singapore hay Thái lan, Philippin. Một chuyến đi của tôi đến một người bạn ở Anh quốc cũng đã làm tôi tỉnh ngộ trước văn hóa người Anh xưa và nay. Văn hóa pha tạp của Mỹ thì không phải bàn cãi, sự cho phép mại dâm có từ thập niên 10 -20 của thế kỷ XX. Nó xuất hiện tràn lan ở Mỹ, Ở Hoa Kỳ , mại dâm được kiểm soát chặt chẽ nhất cho đến khi Đạo luật Mann liên bang (1910), cấm vận chuyển phụ nữ giữa các quốc gia vì mục đích vô đạo đức. Từ năm 1915, gần như tất cả các bang đã thông qua luật cấm nhà thổ hoặc điều chỉnh lợi nhuận của mại dâm. Ngày nay có bang cho phép mại dâm, có bang không cho phép hợp pháp hóa mại dâm. Nhưng luật hình sự ở các bang dường như có sự khác nhau về cho hay không hợp pháp hóa mại dâm.

Mại dâm vốn là một tệ nạn xã hội, nó ảnh hưởng đến kinh tế, luật pháp và văn hóa của các cá nhân, quốc gia. Việc kiểm soát mại dâm ở các quốc gia phát triển là có nhưng nó không giải quyết được gì. Nhu cầu sinh lý hay để kiếm được thu nhập chính là những lý do mà những người thực hiện hành vi mua – bán, môi giới và chứa mại dâm viện dẫn khi bị bắt. Và sẽ có nhiều câu trả lời rằng “Nhật bản đấy, thấy không”? Bài viết này được tôi tìm tài liệu và trích lục ở dưới đây.

*

MẠI DÂM Ở NHẬT BẢN NHÌN TỪ NHIỀU KHÍA CẠNH

Tại Nhật Bản, có một số luật áp dụng cho các tội phạm liên quan đến mại dâm, như Luật Chống mại dâm, Luật Phúc lợi Trẻ em, Bộ luật Hình sự và Pháp lệnh Bảo vệ Thanh thiếu niên tỉnh, và các điều khoản hình sự này đã được thi hành một cách thích hợp.

Đang xem: Cuộc sống 2 mặt của phụ nữ mại dâm ở nhật bản

Tình hình của các trường hợp tội phạm được xác định liên quan đến mại dâm trong 5 năm qua được thể hiện trong Thống kê 50, có thể được quan sát là chỉ ra xu hướng giảm ít nhiều mặc dù có một số biến động.Tình hình các trường hợp được xác định vi phạm Luật Chống mại dâm cũng cho thấy một xu hướng tương tự.Về mặt số lượng các trường hợp, mua sắm là lý do thường xuyên nhất để xác định, tiếp theo là hợp đồng và chào mời.Trong khi, về mặt số lượng người được xác định, mua sắm được chỉ định là lý do thường xuyên nhất, tiếp theo là chào mời và hợp đồng.Ba chế độ tội phạm này chiếm đa số áp đảo, chiếm hơn 90% tổng số vụ vi phạm Luật Chống mại dâm.

Trong tất cả các tội phạm về mại dâm, mua sắm và hợp đồng, thường là ngẫu nhiên đối với cái gọi là “câu lạc bộ hẹn hò (dịch vụ hộ tống)”, chiếm một phần đáng kể. Do đó, có thể nói rằng một dịch vụ mại dâm kiểu công văn, một loại cung cấp gái mại dâm theo yêu cầu của khách hàng, đại diện cho hình thức mại dâm phổ biến nhất ở Nhật Bản. Một điều đáng chú ý là các kỹ thuật hình sự cho mại dâm kiểu công văn ngày càng trở nên vô đạo đức và khéo léo hơn, chẳng hạn như tìm kiếm khách hàng một cách công khai bằng cách dán tờ rơi quảng cáo mại dâm lên các bốt điện thoại công cộng và sử dụng điện thoại chuyển tiếp và điện thoại di động để liên lạc với khách hàng.

VỀ LỊCH SỬ

Mại dâm tại Nhật Bản đã có từ lâu đời tại Nhật, ít nhất từ thế kỷ 15, khi các thành thị bắt đầu phát triển mạnh.

Trước Chiến tranh thế giới thứ hai, Nhật là một nước quân chủ đại nghị. Mại dâm tồn tại công khai để phục vụ tầng lớp trên như quý tộc và sĩ quan quân đội. Quân Nhật đóng ở nước ngoài còn tổ chức những nhà thổ gồm các phụ nữ tại các quốc gia bị chiếm đóng (Triều Tiên, Trung Quốc…), họ gọi đó là các Phụ nữ giải khuây. Rất nhiều phụ nữ trong số này bị bắt cóc, ép buộc phải phục vụ lính Nhật như là nô lệ tình dục. Chính phủ Triều Tiên, Hàn Quốc, Đài Loan và Trung Quốc hiện nay luôn yêu cầu Nhật Bản phải chính thức xin lỗi và bồi thường cho những nạn nhân này.

Xem thêm: Hạt Hạnh Nhân Có Tác Dụng Gì ? 8 Tác Dụng Thần Kỳ Của Hạnh Nhân Đối Với Sức Khỏe

Sau đó dưới sự bật đèn xanh của chính phủ quan chức cảnh sát và giới thương gia đã thiết lập một hệ thống nhiều nhà thổ dưới sự đỡ đầu của Hiệp hội Tiêu khiển và giải trí (RAA), do chính phủ rót tiền hoạt động. Nhà thổ đầu tiên của RAA là Komachien có 38 phụ nữ, nhưng con số này tăng lên đến 100 do nhu cầu quá cao. Mỗi phụ nữ đã phải tiếp đến 15 – 60 khách mỗi ngày. Nhu cầu tăng quá cao đã khiến giới quản lý tìm kiếm cả những phụ nữ bình thường. Đến cuối năm 1945, quân số của lính Mỹ tại Nhật đã tăng lên 350.000 và tổng cộng RAA đã tuyển hơn 70.000 gái điếm để phục vụ họ. Số lượng nhà thổ không thuộc hệ thống RAA còn cao hơn nhiều. Lãnh đạo Mỹ tại Nhật đã xây hẳn các trạm phòng bệnh kế bên các nhà thổ RAA để kịp thời cung cấp thuốc penicillin cho gái điếm. Giới chức Mỹ biết rõ rằng hầu hết các phụ nữ làm việc trong những nhà chứa do RAA lập nên đều bị ép buộc vào con đường nhơ nhuốc.

Bằng những chiêu bài tuyển dụng công chức cho các dự án bí mật, chính phủ Nhật đã đẩy không ít các cô gái vào con đường thành gái bán dâm chuyên nghiệp. Xung quanh vụ việc này cũng có khá nhiều cái chết thương tâm do mắc phải sự lừa phỉnh. Natsue Takita, 19 tuổi, đã trở thành gái điếm tại Komachien sau khi đọc quảng cáo tìm nhân viên. Khi đến nơi, người ta nói với cô rằng chỉ còn vị trí “nhân viên mua vui” và cô đã bị thuyết phục chấp nhận công việc này. Chỉ vài ngày sau khi nhà thổ hoạt động, Takita đã nhảy vào xe lửa tự tử.

Sau những hệ lụy gây ra cũng như việc Chính phủ mới của nước Nhật thực hiện chính sách bình đẳng giới, do vậy đến năm 1956 mại dâm đã bị cấm. Đạo luật phòng chống mại dâm năm 1956 đã nghiêm cấm các hành vi mua bán dâm.

Xem thêm: Biến Chứng Nguy Hiểm Của Bệnh Nhược Cơ Có Nguy Hiểm Không ? Bệnh Nhược Cơ Có Nguy Hiểm Không

Tuy vậy, người Nhật quan niệm khá đặc biệt: khiêu dâm và mại dâm là 2 vấn đề riêng. Phim ảnh, sách báo khiêu dâm… là hợp pháp, nhưng mại dâm thì bị cấm. Luật nước này định nghĩa mại dâm là “giao hợp để được trả tiền”, nên việc khiêu dâm nhưng không tiến hành giao hợp thì được coi là hợp pháp. Vì quy định này tạo ra nhiều kẽ hở nên năm 1985 và năm 1999, Nhật Bản đã bổ sung Luật Quản lý doanh nghiệp ảnh hưởng đạo đức công cộng, siết chặt quản lý việc cung cấp các dịch vụ khiêu dâm phi giao hợp.

Thống kê cho thấy, một số nhóm Yakuza (xã hội đen Nhật) có thể thu về hơn 1 triệu USD mỗi tháng từ các quán bar tình dục, nhà thổ hay các “câu lạc bộ hẹn hò” dành cho nam giới. Yakuza thường xuyên vận chuyển các bộ phim và tạp chí khiêu dâm từ Mỹ và châu Âu vào Nhật Bản, cũng như tổ chức các đường dây “gái gọi”. Yakuza mua các bé gái từ Trung Quốc, đem sang Nhật để phục vụ trong các quán bar, nhà hàng và hộp đêm. Ngoài Trung Quốc, nguồn gái mại dâm của Yakuza còn đến từ Philippines. Yakuza dùng những lời mời gọi hấp dẫn về một công việc với mức lương cao để lừa các cô gái nghèo và nhẹ dạ. Sau khi đến Nhật Bản, những cô gái này sẽ phải làm những việc như gái điếm hoặc vũ nữ thoát y. Có thể nói, bạo hành và tình dục là một trong những đặc trưng của thế giới ngầm này.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *